"hôm nay trời mát mẻ, dễ chịu, lòng cứ thể dịu dàng, Sài Gòn biến thành anh trai mưa, đường phố hoá mình thành cô gái nhõng nhẽo, còn bạn ở nơi đó đứng ngó mỉm cười, ngó bình yên, ngó niềm vui với bổn tiệm biết đâu bao vướng bận của chuyện đời chuyện nghiệp đều có thể chữa lành ngay tức thời, cảm xúc cứ thế tự reset lại số 0 trong veo, hoà mình với mớ bản nhạc thiệt thích, thiệt phiêu, bồng bềnh, nhẹ tênh,
haha, có lẽ rằng, tụi mình-những con người mê mệt chốn này mới chạm đến cái kiểu cảm xúc sến sẩm đôi chút hoặc nhiều chút - với “cô thôn nữ Sài Gòn” đáng yêu, liên tưởng đủ mớ hình ảnh trừu tượng này kia, pha mộng mơ, có đôi khi ngủ quên với nó, một chốn song song với Sài Gòn hiện tại, thi thoảng lẫn chút thế giới này thế giới kia, ngổn ngang, lẫn lộn nhưng thiệt ưng bụng - vì chiếc tiệm Hoa Biển bé bổng của tụi mình"